Người mẹ nào cũng muốn mang đến cho con tất cả những điều tốt đẹp nhất. Tuy nhiên, để làm được điều đó không dễ dàng. Lần đầu làm mẹ với biết bao bỡ ngỡ, chị Trang không biết bắt đầu mọi thứ như thế nào là tốt nhất. Con gái đến tuổi ăn dặm chị lướt mạng góp nhặt kinh nghiệm chỗ này, chỗ kia một ít rồi chăm con theo bản năng của một người mẹ.
Chị tâm sự: Chồng thường xuyên đi công tác xa, bản thân phải tự chăm con nên nhiều khi rất mệt. Tôi thường nấu một nồi cháo to rồi đến buổi hâm lại, trộn thêm ít rau củ, hoặc thịt cá cho con ăn. Không biết do cơ địa của con hay do mình nấu sai cách mà bé rất hay bị táo bón”.
Bữa nào cũng nấu, cũng bày vẻ ra mất thời gian mà con không chịu hợp tác khiến chị Trang khó chịu, bực bội. Cứ tới giờ ăn là con lấy tay bịt miệng, ném thức ăn vung vãi khắp nơi. Giai đoạn đầu chị còn nhẹ nhàng, năn nỉ ỉ ôi, đút cho con ăn từng tí. Nhưng đến khi quá chán với cảnh này chị trở nên cáu gắt và phải ép con ăn bằng được.
Thật sự, cứ tới bữa ăn là mẹ và con đều cảm thấy rất căng thẳng, con khóc, mẹ khóc mà chẳng giải quyết được vấn đề gì. Mình cũng học theo trên mạng cho con nhịn đói tự khắc sẽ thèm ăn nhưng vẫn không cải thiện
Giờ nghĩ lại thời điểm đó chị Trang mới thấy mình quá sai khi cho con ăn uống không khoa học, không đúng giờ giấc, thực đơn nhàm chán. Vì con ăn uống kém nên cơ thể không đủ chất để phát triển, do đó mà sức đề kháng yếu đau ốm triền miên. Cứ mỗi lần ốm con lại càng chán ăn, mặt mũi xanh xao phờ phạc khiến chị bất lực hơn.